Cảm giác quen thuộc, cái tát quen thuộc, chút bi thương của Mặc Trầm nháy mắt biến mất.
Hắn ngước mắt nặng nề nhìn Vân Kiến Nguyệt, một hồi lâu mới nói: “Da mặt anh ta dày, đánh tôi là được.”
Tư Vô Mệnh: “?”
Bức vương lập tức dựng lông, lạnh lùng trừng mắt nhìn Mặc Trầm, cẩn thận cầm tay Vân Kiến Nguyệt nhẹ nhàng xoa nắn: “Lần sau đánh anh ta, Tinh Tinh cứ nói với tôi là được, đừng làm bẩn tay.”
Lục Trường Tuyết: ...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây