Tư Vô Mệnh không nhúc nhích, mà dùng ánh mắt hỏi Vân Kiến Nguyệt có muốn giúp Hành Chỉ không.
Vân Kiến Nguyệt cười rạng rỡ: “Đường đường là đời sau của thiên sư, không thể không đối phó một con mèo được!”
Nói xong, Vân Kiến Nguyệt kéo tay Tư Vô Mệnh rời đi.
Lục Trường Tuyết nhấc chân muốn đi theo, nhưng bay được hai bước lại phát hiện mình không hề động đậy. Cô ấy vừa quay người thì phát hiện hồn thể của mình đang bị Hành Chỉ giữ chặt.
“Cậu bị bệnh à? Buông tay, có tin tôi ăn cậu luôn không?” Lục Trường Tuyết nghiến răng nạt nộ Hành Chỉ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây