“Chào buổi sáng, tránh ra, tôi muốn ngồi dậy.” Lý trí Vân Kiến Nguyệt cuối cùng đã trở về, dự định đi khỏi cái nơi thị phi nguy hiểm này.
Nhưng có đôi lúc, hai lão già này lại có một sự ăn ý kỳ lạ.
Ví dụ không chịu buông ra.
Vân Kiến Nguyệt bị ghim chặt vào giường, liên tục bị tấn công từ hai phía.
Bàn tay to của Mặc Trầm lười biếng xoa xoa eo Vân Kiến Nguyệt, giọng điệu lưu luyến lại nguy hiểm: “Phu nhân, nằm một lát.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây