Vân Kiến Nguyệt nhìn Tư Vô Mệnh, nhướng mày cười hỏi: “Sao vậy, không phải cậu nói tôi bảo cậu làm gì thì cậu cũng sẽ làm cái đó sao?”
Tư Vô Mệnh khẽ cau mày: “Bọn họ ích kỷ ngu muội, nhưng ta không có quyền tước đoạt mạng sống của họ.”
“Tại sao? Bọn họ muốn giết cậu, bọn họ còn muốn làm theo cách đó để giết mấy đứa trẻ, trước khi đến lượt các người, họ đã giết không biết bao nhiêu ‘Thánh Tử’ rồi. Cậu chỉ đại diện cho vô số ‘Thánh Tử’ đó, bây giờ giết sạch bọn họ để báo thù mà thôi.”
Tư Vô Mệnh có chút sững sờ, nhưng ngay sau đó anh lắc đầu.
“Không đúng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây