Mà là cô cảm thấy buồn cười vì suốt dòng chảy dài của lịch sử, hàng ngàn năm qua, con người vẫn luôn ngu dốt và vô tri như vậy, đến mức cả những đứa trẻ cũng bị đầu độc bởi sự ngu dốt đó.
Tư Vô Mệnh cảm thấy hoảng loạn, anh chưa từng thấy Vân Kiến Nguyệt như vậy, lúng túng muốn ôm cô để an ủi: “Tỷ, xin lỗi…”
Đứa trẻ thấy Thánh Tử thuần khiết không chỉ đứng chắn trước mặt Vân Kiến Nguyệt, mà còn ôm lấy cô - kẻ ác độc này, nó hét lên một cách không thể chấp nhận được.
“Thánh Tử, ngài đang làm gì vậy!”
“Không phải ngài là Thánh Tử của chúng ta sao? Tại sai ngài không trừng phạt nữ nhân xấu xa này! Không được ôm nàng ta! Chính nàng ta ta đã phá hoại lễ tế và muốn giết chết tất cả chúng ta!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây