Hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận, vừa nãy hắn bị một tiếng “ca ca” của Tư Vô Mệnh làm cho ghê tởm.
Rồi bất cẩn làm gãy xương ngón tay của mình.
“Thật sao?” Vân Kiến Nguyệt hoài nghi hỏi, rõ ràng cô nghe được âm thanh xương cốt đứt gãy mà, chẳng lẽ là nghe nhầm thật?
“Thật mà.” Ngữ khí của Mặc Trầm vô cùng chắc chắn, sợ Vân Kiến Nguyệt tiếp tục truy hỏi, hắn nói lảng sang chuyện khác: “Ngươi còn muốn tiếp tục an ủi Tư… an ủi đệ đệ sao?”
“Răng rắc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây