Đột nhiên bị buông ra, Tư Vô Mệnh có chút không quen, anh nhân cơ hội nhào luôn vào lòng Vân Kiến Nguyệt.
Nhưng bây giờ anh đã rất cao, Vân Kiến Nguyệt lại nhỏ gầy, vì vậy vốn dĩ phải là anh nằm trong lòng Vân Kiến Nguyệt liền trở thành Vân Kiến Nguyệt bị anh ôm vào trong lòng.
Có điều Tư Vô Mệnh phát hiện ôm như vậy cũng rất thoải mái, anh đặt cằm lên vai Vân Kiến Nguyệt, vừa uỷ khuất vừa đáng thương, nhỏ giọng nói: “Tỷ tỷ, ta đau.”
Chỗ nào cũng đau.
Mỗi một tấc kinh mạch trong cơ thể, chỉ cần là nơi có máu đỏ chảy qua thì đều đau đớn, máu bị rút ra rồi cơ thể sẽ nhanh chóng sinh ra máu mới, huyết dịch từ trái tim từng chút từng chút cọ rửa kinh mạch khô cạn của anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây