Vân Kiến Nguyệt ngồi tại bàn làm việc xem TV, Tư Vô Mệnh không còn bộ dáng ngủ gà ngủ gật như trước khi đi làm nữa. Trên bàn chất đầy hạt dưa, còn anh thì đang cần mẫn bóc vỏ.
Thái Trạch Vũ vừa ra khỏi cuộc họp, nhìn thấy cảnh tượng này, suýt chút nữa thì tức đến ngất xỉu.
Tư Vô Mệnh lười biếng cũng đành chịu, nhưng sao Vân Kiến Nguyệt cũng ngang nhiên lười biếng vậy! Người phụ nữ này đã xem TV thì thôi, có cần phải bật loa ngoài không biết ý tứ thế không?
“Các người đang làm cái gì thế!” Thái Trạch Vũ tức giận quát.
“Rõ ràng quá rồi mà, chúng tôi đang lười biếng.” Vân Kiến Nguyệt không thèm ngẩng đầu lên, hoàn toàn không có chút lúng túng nào khi bị sếp bắt gặp đang lười biếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây