Trương Thất Tịch giả cười nói: “Đừng dò hỏi tôi. Phải rồi, cô và tà Thần đang cùng nghe phải không?”
“Đúng vậy, hắn còn hậm hực chuyện bà tính kế anh ta lần trước đấy.” Vân Kiến Nguyệt đáp.
“Nhỏ mọn như vậy sao, tính kế một lần mà đã ghi hận lâu như vậy, thế thì những lần tôi tính kế hắn trước đây cộng lại không đếm xuể rồi, sợ bị trả thù quá đi.” Trương Thất Tịch giả nói như vậy, nhưng giọng điệu lại rất nhẹ nhàng vui vẻ.
Mặc Trầm mặt mày u ám: “Rốt cuộc ngươi là ai, tại sao lại hãm hại bổn thần?”
Trương Thất Tịch giả cười nhẹ: “Ghét anh, không được sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây