Vân Kiến Nguyệt gật đầu liên tục: “Tất nhiên rồi! Vậy Diệp tiên sinh cũng sẽ không để ý tới việc tôi dẫn theo chồng đi cùng tới nhà ông chứ?”
“Tất nhiên không để.... Hả? Chồng? Con kết hôn lúc nào thế?” Diệp Thừa Duẫn khiếp sợ, ông ta thấy trong tài liệu điều tra Vân Kiến Nguyệt hoàn toàn không viết Vân Kiến Nguyệt đã kết hôn! Chẳng lẽ là thằng nhóc rất gần với Vân Kiến Nguyệt kia à, hình như tên là Chu Bổn Tân gì đó?
Vân Kiến Nguyệt đau lòng ôm đầu che mặt khóc lóc: “Xem ra Diệp tiên sinh chê tôi kết hôn sớm sinh sớm rồi, tôi vẫn nên ở nhà với ông bà ngoại thì hơn, để không khiến Diệp tiên sinh chán ghét.”
Diệp Thừa Duẫn nóng nảy, cũng không thèm để ý tới kết hôn hay không kết hôn nữa mà vội vàng giải thích: “Bố không có chê con, bố chỉ là kinh ngạc thôi. Con muốn dẫn theo ai thì dẫn người đó, chồng hay bạn gì dẫn theo hết cũng được, đó cũng là nhà của con.”
Lục Trường Tuyết ở trong ngọc bội u ám nói: “Vốn dĩ bạn bè cũng muốn đi, không cần ông ta nói chuyện.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây