“Chỉ cho thẻ mà không cho mật mã à? Mau nói mật mã là bao nhiêu đi, nói xong rồi chúng ta đi làm giám định nhân thân.” Vân Kiến Nguyệt tiến lên một bước, ngăn lại tầm nhìn của Diệp Thừa Duẫn, nở nụ cười vô hại.
“Con đồng ý làm giám định nhân thân với bố?” Diệp Thừa Duẫn quá đỗi vui mừng, nhất thời không quan tâm đến năm mươi vạn kia nữa.
Vân Kiến Nguyệt gật đầu, Diệp Thừa Duẫn liền vội vàng nói mật mã.
“Xem ra ông vẫn có chút thành ý, vậy thì chín giờ sáng mai, chúng ta gặp nhau ở bệnh viện.” Vân Kiến Nguyệt cười híp mắt tiễn Diệp Thừa Duẫn đi.
Cô còn thuận tiện dắt cái xe điện nhỏ dựng bên ngoài sân vào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây