Hai tai Tư Vô Mệnh đỏ bừng, cúi đầu đi vào nhà cùng Vân Kiến Nguyệt.
Sau khi vào nhà, Vân Kiến Nguyệt rót nước cho Tư Vô Mệnh sau đó nói: “Tư tổng ngồi đi.”
“Đừng có chọc tôi.” Tư Vô Mệnh căng thẳng không ngừng nhìn ra cửa, có vẻ như rất sợ bà ngoại Vân đi vào bất cứ lúc nào.
Vân Kiến Nguyệt đặt cốc nước xuống trước mặt Tư Vô Mệnh, cười vô cùng thiếu đòn, giơ tay lên nâng cằm của Tư Vô Mệnh, sau đó xấu xa sáp mặt lại gần Tư Vô Mệnh: “Tiểu Tư, năm mới đến tìm chị Hoa, không phải là muốn chị Hoa dùng quy tắc ngầm với anh đấy chứ?”
Mặt của cô gái đột nhiên phóng đại ở trước mắt, đôi mắt Tư Vô Mệnh chấn động, hốt hoảng đẩy Vân Kiến Nguyệt ra, lắp ba lắp bắp giải thích: “Không phải... Tôi, tôi được nghỉ, không có nơi nào để đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây