Mặc Trầm cau mày suy tư chốc lát, sau đó chần chừ lắc đầu: “Không nhớ, bổn thần có rất nhiều phủ đệ, đồ cất giữ cũng nhiều.”
Vân Kiến Nguyệt búng tay một cái: “OK, tôi hiểu rồi, anh là cái đồ vô dụng đến cả trông nhà cũng trông không xong.”
Nếu như không có gì ngoài ý muốn, vậy thì tà thần vô dụng ngốc nghếch này đã bị người ta tới nhà trộm đồ từ mấy năm trước rồi.
Nhưng bởi vì vị tà thần này có nhiều nhà quá, bản thân tà thần cũng không biết trong nhà có thiếu đồ gì không.
Mặc Trầm vô cùng hoài nghi: “Ngươi đang lừa tài sản của ta có đúng không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây