Anh Đao cực kỳ vui vẻ, nói xong thì đặt đũa xuống, vỗ lên vai Tư Vô Mệnh hai cái.
Tư Vô Mệnh im lặng ăn cơm, liếc mắt thoáng thấy Vân Kiến Nguyệt đang xếp hàng lấy đồ ăn, anh trực tiếp làm lơ anh Đao, quay đầu nhìn Vân Kiến Nguyệt, phát hiện Vân Kiến Nguyệt cũng đang nhìn anh.
Anh rất quen thuộc với ánh mắt của cô, rõ ràng đang hỏi: Tại sao anh có thể ăn cơm ở bàn tròn?
Nhìn thấy Tư Vô Mệnh quay đầu, nhóm anh Đao cũng nhìn theo ánh mắt của anh, liền nhìn thấy Vân Kiến Nguyệt đang nghiến răng.
Vân Kiến Nguyệt thấy mọi người đều đang nhìn mình, liền không giả bộ nữa, trực tiếp đi tới hỏi: “Khi nào thì em mới có thể ngồi ở bàn này ăn cơm?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây