Đợi Chu Bổn Tân cũng pha xong mì ăn liền rồi ngồi xuống, Vân Kiến Nguyệt mới giải thích: “Bởi vì ký ức của người tham dự khó xóa hơn người quan sát, mức độ khó cao hơn. Còn một lý do đơn giản hơn là, nhớ rõ những chuyện này, sau này mới không dám gây chuyện nữa.”
Dù đã ký vào thỏa thuận bảo mật, trên người bọn họ đều sẽ bị đặt cấm chế, không thể nói chuyện này với những người không liên quan.
Vì vậy nhớ lại còn có hiệu quả hơn.
Hai người đang ăn mì, sau khi Tống Lộ và những người khác được giáo dục mới được thả từ phòng thẩm vấn ra, thấy hai người ăn ngon lành, có chút ngạc nhiên.
“Tại sao hai người không bị giáo dục phê bình?” Tống Lộ có chút khó chịu, cậu ấy còn phải viết kiểm điểm một nghìn từ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây