Máu và não trắng xóa lập tức văng tung tóe khắp nơi.
“Wuhu, cú ném ba điểm!” Vân Kiến Nguyệt hưng phấn siết chặt nắm tay.
Trong số mười ba người bảo vệ, giờ chỉ còn lại bốn người.
Bốn người bảo vệ run rẩy lùi lại, gương mặt tái mét cầu xin Vân Kiến Nguyệt: “Đừng giết chúng tôi, chúng tôi chưa từng đánh chết học sinh, người đánh chết học sinh là đội trưởng của chúng tôi, cô có thù thì tìm đội trưởng của chúng tôi...”
Vân Kiến Nguyệt cười hiền lành: “Các người có đánh chết học sinh hay không thì liên quan gì đến tôi. Tôi muốn giết các người, đó là chuyện của tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây