Trần Hữu vẫn mang trạng thái mộng bức theo bản năng đuổi kịp Vân Kiến Nguyệt cùng Tư Vô Mệnh, vừa mới ra khỏi công ty của Trương Thất Tịch, di động của Trần Hữu liền vang lên.
“Cái gì? Lại có tai nạn xe ở giao lộ sao?”
Tắt điện thoại, đôi mắt thanh triệt xen lẫn chút ngốc nghếch của Trần Hữu nhìn chằm chằm hai người.
Tuy rằng ông ta chưa nói gì, lại giống như đều đã nói hết rồi.
Vân Kiến Nguyệt thở dài: “Đi thôi, đến hiện trường nhìn xem.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây