Sở Dao Dao thì nhìn chằm chằm anh họ.
Hừ! Còn bảo em ngậm miệng, vậy anh cũng phải bình thường một chút chứ, ba mẹ người ta đều nhìn ra rồi, anh ân cần đến mức em muốn nôn.
Phong Lam nhìn Ngu Nùng ngồi ở đó, như thái hậu, hoàng thái hậu, vững như Thái Sơn, bất động như núi, lấy bất biến ứng vạn biến, lại nhìn Tiểu Sở cánh tay hướng về phía Ngu Nùng, chân hướng về phía Ngu Nùng, gần như tay chân dài bao bọc lấy con gái.
Mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng ưng ý.
Ha ha, bà cười một tiếng, nói một cách dè dặt: "Vậy thì trên đường đến thành phố B, Nùng Nùng sẽ làm phiền Tiểu Sở rồi, nhờ cháu và Ngu Thiệu giúp đỡ và trông chừng nhiều hơn, dì cảm ơn nhé."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây