Cô chu môi, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, cô hỏi anh: "Anh nói xem, trước khi người ta chết có hồi quang phản chiếu, trước khi cây chết cũng có hồi quang phản chiếu, vậy thì một thế giới, trước khi biến mất, có phải cũng có hồi quang phản chiếu không?"
Sở Du nhìn cô mỉm cười nhưng biết cô dễ nổi giận, chọc giận cô sẽ không cho hôn, vì vậy vẫn cân nhắc thuận theo cô mà nói: "Có lẽ, ừm, chắc có chứ?"
Ngu Nùng nghe anh nói vậy, liền cầm một cái que nhỏ vẽ trên mặt đất, cũng vẽ ra đường đi của đàn kiến, hiện tại cô cần một người lắng nghe.
Cô nói: "Có khả năng không, thế giới này, đột nhiên cây cối mọc rất lớn, động vật cũng rất hung dữ, con người sau khi sốt sẽ tăng sức mạnh, tốc độ trở nên nhanh hơn. Là vì thế giới này sắp chết, trước khi chết đột nhiên hồi quang phản chiếu, bùng nổ cơ hội cuối cùng, sau khi dị biến cũng đã tiêu hao hết tất cả năng lượng, giống như pháo hoa, trong nháy mắt nở rộ rực rỡ, sau đó nhanh chóng lụi tàn, thế giới này sắp biến mất rồi..."
"Ờ..." Sở Du nhìn bàn tay nhỏ của cô chọc chọc mặt đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây