Nhưng nhất thời thông tin quá hỗn tạp, lẫn lộn vào nhau, pháo hoa, một khoảnh khắc rực rỡ, hồi quang phản chiếu...
Cô không khỏi nhíu mày.
Ngải Nga đưa nước cho mọi người, vừa đưa vừa trách móc: "Đã bảo đừng cho Tiểu Sở uống rượu rồi mà ông không nghe, ông xem thằng bé kìa, mặt đỏ hết cả lên rồi, rượu đó nồng thế không biết! Tiểu Sở còn uống với ông mấy ly, này, Tiểu Sở uống chút nước đi, có đau đầu không?"
Sở Du dựa vào ghế sofa, đầu hơi ngửa ra sau, nghe Ngải Nga nói, lập tức ngồi dậy nhận lấy nước: "Cảm ơn cô, cháu không sao, cháu uống được, chỉ là uống hơi vội, nghỉ một chút là ổn." Nói rồi vặn nắp chai, uống một ngụm, sau đó ánh mắt theo thói quen nhìn về phía Ngu Nùng.
Ngu Nùng chạm mắt anh, lập tức dời đi, nóng bỏng đến mức bỏng mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây