Lúc này, tâm trạng của Sở Du rất tốt, giọng điệu dịu dàng khác thường, nhìn cô, anh khẽ ho.
Sau đó mở lời thương lượng với Ngu Nùng, giọng thương lượng nhẹ nhàng như tiếng thì thầm của người yêu, như gió xuân thổi qua.
"Chúng ta ra phía trước xem, tìm chỗ nghỉ ngơi, được không?"
Nghe thấy giọng nói này của anh, Ngu Nùng bắt đầu ngượng ngùng, lời muốn hôn còn ở bên miệng nhưng cuối cùng vì xấu hổ, dưới ánh mắt anh, cô kéo góc áo anh lắc nhẹ, đáp: "Được."
Sở Du nhìn Ngu Nùng làm nũng trước mặt mình, trong lòng không hiểu sao lại dâng lên một chút ngọt ngào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây