Trong nhà có tổng cộng bốn người, trừ cô và cô em gái ở giường trên thì chỉ còn người phụ nữ gầy gò và... Không thể nào chứ? Ngu Nùng nhìn về phía phòng ngủ.
Ông ta? Ông ta có lý do gì để đầu độc con gái mình? Hơn nữa hộp sữa này để ở đây, đâm thủng ngẫu nhiên, đây là thứ cả nhà đều phải uống, chẳng lẽ ông ta thấy mình sống không được bao lâu nữa, muốn cả nhà chôn cùng? Cô vừa buông hộp sữa trong tay xuống thì cửa đột nhiên vang lên.
Đi đến cửa, là Sở Du, nếu là người khác, Ngu Nùng có lẽ sẽ rất cẩn thận nhưng nhìn thấy là anh, cô lập tức mở cửa, sau đó cẩn thận từng li từng tí đi ra ngoài, đóng cửa lại.
Sở Du đang cầm một tờ báo, trong tờ báo bọc thứ gì đó, anh nhét vào tay Ngu Nùng: “Tháng này không nhiều, tạm thời chỉ có thế này, em cầm dùng trước, tự trang trải cho mình, hoặc dùng để chữa bệnh cho em gái cũng được...
Ngu Nùng cảm nhận thứ trong tay, đây là tiền sao? Độ dày này bên trong ít nhất cũng phải hai vạn, rất có thể là tiền anh chuẩn bị trả nợ trong nửa năm nay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây