Ngu Nùng vốn định đợi những thanh niên trí thức này đi làm hết mới ra, kết quả Sở Du căn bản không đi, ở đây chờ cô.
Điều này làm cho cô rất xấu hổ.
Anh ấy lại nghiêm túc cáo buộc như vậy, khiến Ngu Nùng như thể đã làm sai điều gì, giống như một người vợ nhỏ bị bắt nạt, đứng trước mặt anh ấy, ấp úng: "Không có, em… em không trốn tránh anh." Cô nhỏ giọng giải thích.
Kết quả, Ngu Nùng sợ điều gì thì điều đó đến, chỉ nghe thấy người trên đầu vừa nghe liền tin, ánh mắt nóng bỏng tiến lại gần cô, sau đó nhỏ giọng thương lượng với cô: "Vậy, anh muốn hôn em..."
Hôn... Hôn cái đầu ấy!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây