Ai mà tin nổi lời này chứ, đồ đã đưa rồi, tiền có đưa hay không thì tùy người nói, cô ta lén liếc nhìn Ngu Nùng đang dựa vào bàn.
Ngu Nùng cầm chặt chiếc cốc, cô đang suy nghĩ, chắc chắn không thể đưa cốc cho cô ta nhưng cô vẫn muốn moi móc thêm chút thông tin từ Vương Tĩnh Mỹ.
Cô dựa vào mép bàn, mắt đảo một vòng, nhìn cô ta không trả lời mà hỏi ngược lại: "Đã là người ở chung một ký túc xá, vậy cô có thể nể tình chúng ta ở chung một ký túc xá, nói cho tôi biết, bên cô đổi mệnh như thế nào? Có cần tóc của người liên quan không? Móng tay? Bát tự? Đã có ai đổi chưa?" Trong hiện thực, Ngu Nùng đã xem phim kinh dị, cô nhớ một số tà thuật ở khu vực Đông Nam Á, trong phim đều cần tóc, máu, móng tay của người.
Vừa hỏi xong, cô thấy rõ nụ cười trên mặt Vương Tĩnh Mỹ cứng đờ.
Có thể thấy trên mặt cô ta có vẻ giằng xé, do dự một chút, giống như chết cũng không thể chết cùng bạn, cô ta vậy mà nói: "Vậy... Nếu tôi nói cho cô, cô có thể tặng chiếc cốc cho tôi không?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây