Sắc mặt Tất Cát rất tái nhợt, như thể sắp chết đến nơi.
Không biết bao nhiêu ngày rồi anh ta không gội đầu, tóc bết dính, nhan sắc giảm sút nghiêm trọng.
Tất Cát khựng lại, sau đó cười khổ nói: "Còn không phải vì Thiến Thiến ư, cô ấy đi rồi, mấy ngày nay tôi ăn không ngon ngủ không yên, Ngu Nùng." Anh ta cười lấy lòng nói: "Tôi định bán nhà nghỉ, lúc dọn dẹp tầng ba thì tôi phát hiện ra cái này, hình như là của cô, hôm nay đến thành phố A, tiện đường mang đến cho cô, tôi thấy nó khá quý giá."
"Ồ?"
Ngón tay Ngu Nùng đã kẹp một mũi tên băng, lật qua lật lại giữa các ngón tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây