"Em nói rồi! Bốn người trước đó, A Linh cũng rất kiên nhẫn, không giày vò em nhưng lần này con bé lại vội vàng như vậy!"
Đặng Thiến đau đến nỗi co giật, nhắm mắt lại, tay vẫn hơi run, cô ta nói nhỏ như tiếng muỗi kêu: "A Linh nói lần này không giống..."
"Không giống? Không giống thế nào?"
"Chính là không giống! Em làm sao biết được! Con bé lại không nói rõ ràng! Phiền chết đi được!" Đặng Thiến đau một lúc thì như chết đi, một lúc lại phấn khích, một lúc lại tức giận.
Vài năm trước, Tất Cát và Đặng Thiến ở bên nhau, lúc đó hai người đều là kẻ tha hương, cùng cảnh ngộ, cũng thương cảm cho nhau, thế là ở bên nhau chơi bời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây