Những ngón tay thon dài của cô cầm chiếc cốc tre màu xanh lục, lại nhẹ nhàng đưa cốc đến bên miệng anh, bản thân cô cũng không biết lời mình nói mang theo một chút ý hờn dỗi và nũng nịu.
Sở Du cúi mắt nhìn nữ nhân chăm sóc anh một ngày nay, không phải lấy nước cho anh súc miệng, rửa sạch mùi máu tanh trong miệng thì là băng bó vết thương cho anh, tìm quần áo thay quần áo, lại tự mình chạy đi hái táo gai, đun nước pha trà táo cho anh bổ khí huyết.
Bận rộn trong ngoài, một lòng một dạ đã hiện rõ.
Yết hầu anh lăn lộn, sau đó cầm tay cô, ánh mắt vẫn nhìn cô, miệng uống một ngụm trà táo trong tay cô.
Một ngụm, hương táo tỏa ra bốn phía, một luồng khí, trong nháy mắt chảy vào bụng, biểu cảm của Sở Du ngẩn ra, đây đúng là bảo thực, hơn nữa là bảo thực phẩm cấp cực cao, chỉ một ngụm đã bổ sung cho anh mười phần chân khí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây