"Cảm ơn mẹ." Ngu Nùng nhận lấy.
"Cách vài ngày thì về nhà thăm cũng được, không cần ngày nào cũng về, bình thường ở võ quán học võ, làm việc cho yên tâm." Ông Ngu cũng dặn dò vài câu.
Ngu Tuấn ăn ngấu nghiến, vừa ăn vừa ừ ừ ừ.
Ngu Nùng nhìn cậu ta, trong lòng chán ghét đến nỗi méo cả miệng, thịt gà cũng không nhai sao, chỉ thấy đùi gà nhét vào miệng, loáng một cái là xong, chỉ còn lại một cái xương, ba miếng thịt là nuốt hết.
Ăn khỏe như vậy, nuôi không nổi, thật sự nuôi không nổi, tướng ăn cũng xấu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây