"Tàu này, đi cả một ngày rồi, mông đau hết cả rồi, chúng ta cố gắng qua đêm, khoảng ba giờ sáng mai, hẳn là có thể đến nơi." Giang Tuyết đứng dậy mua hai hộp, mở một hộp bát bảo châu.
"Cô cũng ăn đi, đừng khách sáo."
"Thực ra giường nằm cũng được rồi, cô chưa ngồi ghế cứng bao giờ, cái đó mới thực sự cứng, ghế gỗ chỉ phủ một tấm vải, ngồi lâu mông sẽ tê hết." Giang Tuyết vừa ăn vừa phàn nàn.
Sau đó ngồi ở đối diện, chuyên tâm ăn bát bảo châu, ngọt ngào, thật ngon.
Tiếng ồn ào liên tục đến tận tối.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây