Sau khi Tưởng Tri Nghi gọi ba mẹ đã không biết nên nói cái gì. Tình cảm cô phức tạp với ba mẹ, lúc này nếu là những người khác ở nước ngoài nhiều năm, hẳn là ôm nhau khóc với ba mẹ.
Đáng tiếc ngăn cách giữa Tưởng Tri Nghi và ba mẹ quá lớn, lại trải qua nhiều năm không thấy mặt như vậy, hai bên cũng không có ở chung tự tại như trước kia.
Lúc này ông ngoại Tưởng dùng quải trượng gõ gõ: “Được rồi, người đều tới, ăn cơm!
Ông ngoại Tưởng cho rằng hôm nay chỉ có vui mừng ngoài ý muốn Tưởng Tri Nghi trở về này, không nghĩ tới còn có kinh hỉ Chương Lộc trở về này, năm nay cơm tất niên của ông rất viên mãn.
Một đám người nhanh ngồi xuống, nhiều người không ngồi như vậy được, chia làm ba bàn, đồ ăn mỗi bàn đều giống nhau, trẻ con riêng một bàn, Tưởng Tri Đạt và Tưởng Tri Nghi cũng ngồi ở nơi đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây