Sơ Hạ không phải rất để ý mà nói: “Không sao, cái váy kia vốn dĩ cũng không phải là cháu mua, là Tri Nghi mua.
Sơ Hạ nhìn Chu Hoa Dĩnh nói: “Mợ hai, lúc ấy Tri Nghi đi dạo phố với cháu, cho rằng váy này thích hợp với mợ, bảo cháu hỗ trợ mang trở về. Vì không giọng khách át giọng chủ, đoạt hiếu tâm của Tri Nghi với mợ, cho nên cháu chuẩn bị chính là một cái khăn lụa cho mợ.
Nếu không phải lo lắng không mua quần áo cho Chu Hoa Dĩnh mà nói, đến lúc đó những người khác đều có, sẽ khiến người trong nhà họ Tưởng sinh mâu thuẫn, đến lúc đó khéo sẽ ảnh hưởng đến thân thể của ông ngoại Tưởng, khăn lụa này Sơ Hạ đều không muốn đưa.
Thân thể Chu Hoa Dĩnh cứng đờ, muốn ném váy đi, lại không bỏ được.
“Chỉ biết những thủ đoạn nhỏ lấy lòng người đó, nếu nó thật sự muốn khiến mợ tha thứ cho nó, vậy trở về Bắc Kinh xin lỗi cho mợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây