Tề Minh ôm ngực mình, đột nhiên có cảm giác mất mát, giống như mất đi thứ gì đó, nhưng lại không biết mình mất cái gì.
“Mẹ, vì sao con nhìn thấy cậu ấy đoạt giải, con lại cảm thấy khó chịu ở chỗ này?
Quan Yến cũng cảm giác Sầm Hoài An rất xuất sắc, cậu càng xuất sắc, cơ hội con trai có thể đến gần càng nhỏ.
Quan Yến vỗ vỗ bả vai Tề Minh, ôm lấy cậu ta nói: “Đó là bởi vì, rõ ràng ban đầu hai đứa đang ngang hàng, bây giờ cậu ấy lại vượt qua con, thậm chí càng ngày càng xa, con cảm giác vĩnh viễn không thể đuổi kịp.
Tề Minh ngẩn ra, gương mặt từ trước đến nay không tim không phổi chỉ biết đùa giỡn, bỗng nhiên có thêm vẻ đau buồn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây