Chương Lộc hiểu ra dụng ý của Tưởng Tri Đạt, cô bé biết cậu nhỏ làm như vậy còn có nguyên nhân của cô bé.
Cô bé cảm động đưa tay vồ sang Tưởng Tri Đạt, ôm chặt lấy cậu ấy: “Cậu nhỏ, cảm ơn cậu.
Tưởng Tri Đạt giương cao mép miệng: “Cháu là cháu gái của cậu, cảm ơn gì chứ.
Sau khi giải quyết sự việc thì Sơ Hạ mới nghe Chương Lộc nói, cô bé không cẩn thận lỡ miệng nói ra ở nhà ông ngoại Tưởng.
Nhưng may mắn chỉ là lỡ miệng trước mặt cô và Tưởng Tri Quan.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây