Rất nhanh ngay cả mông và đuôi xe Chương Lộc cũng không nhìn thấy.
“Chương Lộc.
Ngay lúc Chương Lộc nhành miệng không vui thì nghe được giọng của Đường Tụng.
Cái miệng nhành của cô bé buông ra, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn về phía cậu bé đang đứng cách đó không xa: “Đường Tụng, sao cậu lại ở đây?
Lúc này là giờ học, nếu như không phải Chương Lộc nói muốn tới tiễn em trai, hơn nữa bên ngoài có phụ huynh của cô bé thì cũng không được ra khỏi phòng học.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây