Trường trung học trực thuộc viện nghiên cứu mỗi khóa không chỉ có một lớp, con trai của viện trưởng Vương và Sầm Hoài An không ở cùng một lớp.
Cậu bé đứng ở chỗ đó cúi đầu, nhìn qua giống như một đứa trẻ ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ, nhưng Sơ Hạ nhìn thấy tay cậu bé không ngừng khuấy quần áo, trong đôi mắt thỉnh thoảng hướng lên còn mang theo sự xấu hổ.
“Viện trưởng Vương quá khiêm tốn. Ông có chuyện muốn xin cứ nói thẳng.
Viện trưởng Vương không ngờ Sầm Tranh Niên lại thẳng thắn như vậy. Nhưng thấy Sầm Tranh Niên bưng chén trà lên uống nước, ông ta làm công việc giao tiếp với người khác nên có thể nhận ra Sầm Tranh Niên cũng không muốn nói với ông ta những lời vô dụng.
Viện trưởng Vương chỉ có thể thở dài, kéo con trai mình lại nói: “Thằng bé không chịu cố gắng, cho nên người làm ba như tôi chỉ có thể không biết xấu hổ đến cầu xin hai người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây