Phùng Tiểu Viên vui vẻ xách hành lý lên xe, nhìn thấy Sơ Hạ, mừng rỡ vẫy tay chào cô: “Chị, em tới rồi.
Đại đa số tâm trạng của các bác sĩ ngồi trên xe buýt đều ổn định, có người trên mặt còn mang theo vẻ không tình nguyện, có lẽ là bị chủ nhiệm ép tới.
Chỉ có vẻ mặt phùng Tiểu Viên rất tươi sáng tràn đầy sức sống, giống như trong thế giới xám xịt bỗng nhiên rơi xuống một con chim nhỏ màu sắc sặc sỡ.
Sơ Hạ nhìn cô ấy vui vẻ chạy về phía mình, cảm xúc chia tay vừa rồi bị phai nhạt một chút.
Phùng Tiểu Viên ngồi bên cạnh Sơ Hạ, vỗ vỗ ngực mình nói: “Cũng máy vẫn kịp, em còn sợ mình đến muộn bên cạnh chị lại có người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây