Sầm Hoài An nghe thấy tiếng Sơ Hạ khóc, lập tức quay đầu, nhìn thấy nước mắt trên mặt Sơ Hạ chảy xuống thành dòng, cậu bé lập tức cuống cuồng.
Cậu bé không biết nên làm thế nào, tay chân luống cuống, cơ thể khẽ cử động, quyển sách liền rơi xuống đất cái "bốp", cũng không để ý đến việc nhặt lên, chỉ cố gắng nhón chân lên tới gần Sơ Hạ, vụng về lau nước mắt cho cô, hoảng loanh gọi cô: "Mẹ..."
Sầm Hoài An nhớ tới việc mẹ dẫn cậu bé đi ăn ngon, mua quần áo, cắt móng tay, cắt tóc cho cậu bé, buổi tối còn ôm cậu bé ngủ, ấm áp.
Cậu ấy chưa từng vui vẻ như những ngày hôm nay, nhưng cậu ấy chọc giận người mẹ đem tới niềm vui cho cậu bé rồi.
Nước mắt lau thế nào cũng lau không sạch, Sầm Hoài An sốt ruột đến độ muốn bật khóc: "Mẹ, con..."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây