Tuy rằng chỉ là sờ một chút, nhưng mấy người Tưởng Vi Hi rất thỏa mãn. Chó con thật sự rất mềm, còn có thể động, biểu tình trên mặt bọn họ cực kỳ hưng phấn.
Đến khi Tưởng Tri Đạt được đồng ý cho mang theo một con chó nhỏ rời đi, bọn họ vẫn còn lưu luyến, vẫn quay đầu nhìn trong ổ chó.
Ngồi trên xe, Chương Lộc lớn tiếng thở dài: “Cậu nhỏ, cháu cũng muốn nuôi một con chó.
Tưởng Vi Hi: “Nuôi, cháu cũng muốn nuôi.
Tưởng Tri Đạt cười to “ha ha ha, khởi động xe nói: “Muốn nuôi được thôi, về nhà hỏi ba mẹ các cháu, nếu họ đồng ý là có thể nuôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây