Cô nắm khăn tay bảo cậu bé ngồi xuống đất.
Sầm Hoài An lắc đầu: "Mẹ, con không mệt."
Từ lúc xuống trạm giao thông công cộng hai người đi không bao xa, tuy rằng nhiều đồ, nhưng không quá nặng, Sầm Hoài An không thấy mệt, Sơ Hạ cũng không thấy quá mệt, chỉ là có hơi khát.
Cô mở ấm nước tùy thân mang theo ra, để Sầm Hoài An uống nước.
Thời gian chờ người là sốt ruột nhất, nhưng nếu người phải chờ là người mình muốn gặp thì sẽ không thấy sốt ruột nữa, trong lòng còn tràn ngập chờ mong và sung sướng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây