Sầm Hoài An liếc nhìn cô bé một cái mà chẳng nói chẳng rằng. Chương Lộc cho là cậu bé không đồng ý, đôi lông mày cau chặt lại, cô bé đang chuẩn bị nín thở mà nuốt chửng món ăn đó.
Sầm Hoài An đã vươn đũa qua gắp phần đậu phụ xào hương xuân trong bát của cô bé.
Chương Lộc chớp mắt mấy cái, trên mặt cô bé lập tức nở một nụ cười thật tươi, nói: "Em trai An An, em thật tốt!"
Sơ Hạ chú ý tới động tác nhỏ giữa hai đứa bé, trong mắt cô thoáng xuất hiện sự vui vẻ. Cô cầm đũa gắp thức ăn, xem như chẳng thấy gì cả.
Ông ngoại Tưởng cũng vui vẻ theo. Ông cụ còn tinh quái tiếp tục gắp món đậu phụ xào hương xuân cho Chương Lộc, nói: "Lộc Lộc ăn hết rồi, xem ra cháu rất thích ăn món này, cháu ăn nhiều một chút! An An cũng ăn đi. Cụ yêu thương các cháu đúng không nào?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây