Cô giáo Phương cũng trông thấy vết thương ở trên mắt cá chân của Sầm Hoài An, cô ấy kinh ngạc đến mức thốt lên một tiếng: "Sưng tấy dữ như vậy! An An, làm sao ngay cả một tiếng kêu mà em cũng không thốt ra?"
Nghĩ đến khi Sầm Hoài An khập khiễng trở về, vậy mà cô ấy lại thật sự nghe lời của cậu bé mà không đến dìu cậu bé cũng không có đi xem qua chân của cậu bé. Cái cảm thấy áy náy ở trong lòng cô giáo Phương đã sắp nhấn chìm cô ấy rồi.
Cô cảm thấy người giáo viên chủ nhiệm này thật vô trách nhiệm.
Sơ Hạ vươn tay ra nắm chặt lấy mắt cá chân của cậu bé, rốt cuộc Sầm Hoài An mới trở thành một đứa trẻ ở trước mặt cô, cậu bé "a" lên một tiếng rồi cả khuôn mặt đều nhăn lại.
"Mẹ, đau."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây