Ông ngoại Tưởng để ý thấy Sơ Hạ đang kinh ngạc nhìn đống sách trong phòng thì ra vẻ vừa kiêu ngạo vừa tự đắc nói: "Ông cảm thấy năm đó có thể bảo vệ được đống sách này là chuyện thành tựu nhất đời này đấy."
Còn bảo vệ như thế nào thì tất nhiên là bí mật của ông ngoại Tưởng, ông cụ không nói, Sơ Hạ cũng không hỏi.
"Ông ngoại, cháu đọc được không ạ?"
Ông ngoại Tưởng tùy ý phất tay: "Cứ đọc tự do đi, thích đọc sách gì thì đọc, không phá là được."
Đôi mắt Sầm Hoài An cũng dán chặt vào đống sách trong phòng, cậu bé nhìn thấy sách cờ vây thì hơi ngứa ngáy, nhưng còn phải chơi cờ với ông ngoại nên đành ngồi xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây