Sầm Hoài An căn bản không sợ cậu bé, trong mắt còn lộ ra khinh bỉ: “Cậu chỉ biết dựa vào ba cậu, không có tiền đồ!
Dùng sức hất cậu bé ra, cậu ngồi xuống trên mặt đất, thu thập cờ nhảy chuẩn bị đi, cảm thấy trẻ con khu người nhà bộ đội còn không chơi vui bằng khu người nhà của nhà bọn họ.
Cậu bé khóc đến lớn hơn nữa, “Hu hu cái loại khóc lớn này, không ngừng dùng tay xoa nước mắt: “Cậu dám đánh tôi! Tôi muốn bảo lính ba tôi đánh chết cậu!
Sơ Hạ và Sầm Tranh Niên không đi qua, nhìn cậu bé khóc. Hai người nhíu mày, mặc kệ với lời nói của cậu bé hay là hành vi, đều không thể thích.
Trẻ con khác cũng vây quanh lại đây, đồng tình lại bội phục mà nhìn Sầm Hoài An: “Oa! Cậu lại làm Lưu Kỳ khóc, cậu xong rồi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây