Sầm Tranh Niên bị cô nói đến nháy mắt cười ra tiếng, một chút mơ hồ vừa mới dâng lên lập tức biến mất không thấy.
Lúc này trời còn không tính muộn, hôm nay Sơ Hạ nghỉ trưa, cũng không quá buồn ngủ, cô còn muốn tiếp tục xem sách một lát, nhưng Sầm Tranh Niên hỏi sinh hoạt của cô và An An ở nhà, còn có chuyện nhận ca công tác của cô.
Sơ Hạ lại đặt sách ở một bên, ngẫm lại rất nhiều chuyện kỳ thật ở thư đều nói qua với Sầm Tranh Niên, chọn một số chuyện chưa từng nói qua với anh.
Thiên phú cô kể chuyện xưa không cao, không bằng giọng nói rủ rỉ êm tai của Sầm Tranh Niên, chỉ có bình dị.
Cô nói kể chuyện trước khi ngủ cho Sầm Hoài An, cậu sẽ ngủ nhanh như vậy, Sơ Hạ cảm thấy chính là cô kể chuyện xưa quá buồn tẻ thôi miên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây