Không chỉ Tưởng Thắng Nam gắp đồ ăn cho bé, Sơ Hạ, Sầm Tranh Niên, ba Sầm đều gắp cho cậu, không còn người nào ăn no hơn cậu.
Sầm Tranh Niên kêu Dư Điền đến đây giúp anh nhóm lửa, những người khác ở bên cạnh nhìn anh đổ nước vào trong nồi, cho sủi cảo vào nước, động tác rất quen thuộc.
Hơn nữa trên mặt anh vẫn là vẻ nhàn nhạt, một chút không nhìn ra ở lúc nấu sủi cảo, như là đang làm nghiên cứu khoa học.
Nhưng nấu ra sủi cảo lại chính vừa lúc, bên trong cũng đã chín, cũng không nấu quá.
“Ăn ngon! Dư Điền giơ ngón tay cái lên: “Tranh Niên, không nghĩ tới tay nghề cậu nấu sủi cảo tốt như vậy, trước kia tôi đã xem thường cậu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây