Nhân duyên Tưởng Thắng Nam ở khu người nhà rất không tồi, khu người nhà ở gần nhà bà, trên cơ bản đều là hàng xóm cũ rất nhiều năm.
Nhìn thấy cô gái trẻ tuổi xa lạ còn dẫn một trẻ con đứng ở bên cạnh Tưởng Thắng Nam, có người nhịn không được tò mò hỏi: “Thắng Nam, đây là ai a? Bộ dáng xinh đẹp như vậy.
Trên mặt Tưởng Thắng Nam lập tức nở nụ cười tự hào, kéo Sơ Hạ nói: “Đây là Sơ Hạ vợ của Tranh Niên, đây là cháu trai của tôi An An. Cố ý đến đây bồi chúng tôi ăn tết!
Bộ dáng kiêu ngạo kia, quả thực Sơ Hạ như là con dâu ưu tú nhất, An An chính là cháu trai ưu tú nhất.
Tưởng Thắng Nam sờ đầu An An nói: “Tôi nói tới nơi này quá phiền toái, xa như vậy, dẫn theo An An không tiện. Nhưng Sơ Hạ nói năm người một nhà không ở cùng nhau thì tính là ăn tết gì, trực tiếp dẫn theo An An đến đây. Còn nói trước kia An An nhỏ, hiện tại thằng bé cũng đã lớn, đến để nó gặp trông thấy ông nội bà nội. Nhưng đã khiến tôi và lão Sầm cảm động hỏng rồi. Có con dâu như vậy, tôi và lão Sầm thật không biết tu bao nhiêu năm phúc phận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây