Sầm Tranh Niên đứng dậy, nắm tay An An, bước chân dài ra đi về phía cầu thang.
Vừa lên lầu, anh vừa nói với Sơ Hạ: “Mẹ anh không biết các em thích cái gì, cho nên phòng là bố trí dựa theo ý của bà.
Sơ Hạ cũng không phải rất để ý cái này, cô tương đối để ý buổi tối ngủ giường lớn hay không, chăn đệm mềm hay không mềm, buổi tối ngủ thoải mái hay không.
Bởi vậy Sầm Tranh Niên vừa mở cửa phòng ra, Sơ Hạ nhìn thấy chăn lớn xoã tung, trên mặt không tự chủ được lộ ra một tươi cười: “Khá tốt, em thích.
Trừ chăn ra, trên tường treo tranh vẽ, ven tường đặt ghế dựa bàn sách, đều khiến Sơ Hạ rất thích. Phòng bố trí rõ ràng là dùng tâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây