Đúng lúc Phương Linh Linh tình cờ đi ngang qua hai người, nghe Dư Điền nói vợ Sầm Tranh Niên đã gửi đồ tới, anh ấy còn liên tục hỏi Sầm Tranh Niên là đã gửi cái gì, có phải gửi tới rất nhiều, mới làm cho tâm trạng Sầm Tranh Niên nhìn tốt như vậy.
Cô ta nghe những lời này, trong lòng không nhịn được chua xót, ở bên cạnh cười đùa nói một câu: “Xem ra tình cảm của Sầm Công và vợ rất tốt. Trước kia tôi thấy đều là Sầm Công gửi tiền và đồ về nhà, còn tưởng vợ Sầm Công không không hiểu chuyện tình cảm, không ngờ cũng biết yêu người khác.
Sầm Tranh Niên liếc cô ta một cái, khiến gương mặt đang tươi cười của Phương Linh Linh cứng đờ, giống như anh có thể nhìn thấy rõ ràng tâm tư của mình không sót một chút nào.
Sầm Tranh Niên thu hồi ánh mắt, thản nhiên nói: “Căn cứ là nơi làm việc, tôi hy vọng chuyện riêng tư của tôi không trở thành trọng tâm thảo luận của mọi người.
Mặt Phương Linh Linh ngay lập tức đỏ lên, xấu hổ đến mức muốn tìm một chỗ trốn. Cô ta biết Sầm Tranh Niên đang nói mình, trong lòng không nhịn được sinh ra oán giận. Cô ta và Sầm Tranh Niên rõ ràng là lớn lên cùng nhau trong một khu tập thể, tại sao anh lại không có chút tình bạn thời niên thiếu nào với cô ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây