Sơ Hạ ôm Sầm Hoài An trong chốc lát, sau lại không sức lực đặt cậu bé trên mặt đất, hai người nhìn theo xe lửa chở Sầm Tranh Niên dần dần đi xa, cho đến một đoạn toa xe cuối cùng đều không nhìn thấy.
Cô mới quay đầu nhìn về phía Sầm Hoài An đã hạ xuống đến hứng thú gì cũng đều không nhấc nổi, cậu vẫn nhìn xe lửa đi xa.
“Được rồi, chúng ta về nhà đi.
Sầm Hoài An gật đầu, tay cầm tay Sơ Hạ đi ra ngoài, hai người một đường đều không nói chuyện.
Nhưng về đến nhà Sơ Hạ lập tức lại đưa Sầm Hoài An đi học, Sầm Tranh Niên cũng đã đi rồi, học vẫn còn phải học, cô còn phải đi làm đấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây