Sơ Hạ cũng vẫn luôn nghe, An An ngủ rồi cô còn chưa có ngủ, thấy Sầm Tranh Niên không nói, cô lập tức nhỏ giọng hỏi: “Kế tiếp thì sao?
“Kế tiếp…… Sầm Tranh Niên chạm được ánh mắt tò mò của cô, trong mắt nhiễm ý cười, lại tiếp tục nói.
Sơ Hạ cũng dần dần buồn ngủ, cô che miệng ngáp nói: “Về sau nói tiếp đi. Đáng tiếc ngày mai anh phải đi rồi.
Sầm Tranh Niên kể chuyện đều rất có ý tứ, tuy đều là một ít việc sinh hoạt nhỏ, nhưng anh nói ra nghe cảm thấy thoải mái, còn có hiệu quả thôi miên.
Sầm Tranh Niên cúi đầu nhìn bộ dáng Sầm Hoài An ngủ, đôi mắt cậu nhắm chặt, trạng thái cả người đều thả lỏng, tay còn nắm chặt một góc quần áo của anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây